0:00
/
0:00
320 kbps

Bài hát Cấp 3 - Qân Xiu

147,366

Lời bài hát: Cấp 3

Ca sĩ: Qân Xiu


[Ver 1:]
Đã có một thời cấp 3 chắc thanh xuân ai cũng như vầy
Sáng đi học đến trưa lại về rồi lại lên lớp khi trời nắng gắt
Không nghĩ ngợi nhiều, cứ thế vui vẻ đi học không cần lo
Chỉ cần lên lớp đầy đủ thì sẽ được gọi là một đứa học trò.
Ngày đó vô tư, hồn nhiên bước vào thế giới
Những lo âu về sự học hành đều xếp sau những cuộc ăn chơi
Ngày qua ngày rồi tháng qua tháng vẫn cứ như vậy mặc kệ mọi thứ nó chuyển xoay
Đến ngày chia tay cấp 3 tự hỏi sao thời gian nhanh đến như vầy
Chưa để lại được gì cho trường cho lớp mà tại sao lại bắt tôi phải đổi thay
Còn những hoài bão trong lòng
Còn nhiều bài tập chưa xong
Những kỷ niệm dang dở sẽ chồng lên đôi vai này nhiều năm ròng.
Bởi vì không biết níu giữ, để mất rồi mới đi tìm..
Thanh xuân là những năm tháng đời người ai cũng một lần đi kiếm
Lỡ bước rồi mới nhìn lại
Áo trắng nay đã nhạt phai
Thời gian đã qua là sẽ đi mãi nhìn lại mới thấy 3 năm là chẳng đủ dài.
3 năm là chẳng đủ dài, cho sự trưởng thành một đời người
Kỷ niệm học trò là điều kỳ diệu của thời tuổi trẻ gần đôi mươi
Là cảm xúc đầu đời, ngọt ngào xao xuyến và diết da
Là khoảng thời gian đẹp nhất đời người thiết tha vô giá thật khó tả
Là cảm xúc đầu đời, là một dấu luyến thật diết da
Là khoảng thời gian để học cách yêu những mối tình đầu rất vất vã
Tình yêu của tuổi 17 hả, là những mối tình thật vội vả

[Hook:]
Vẫn là tiếng trống, đó
Vẫn là sân trường
Những cánh phượng đỏ rơi xuống chậm rãi chia cắt nhau về mọi hướng
Vẫn hàng cây xanh ngày nào
Chiếc áo trắng rồi sẽ ra sao
Không còn mỗi tối phải thức đến khuya hỏi bạn ngày mai kiểm tra bài nào
Vẫn là tiếng trống, đó
Vẫn là sân trường
Những cánh phượng đỏ rơi xuống chậm rãi chia cắt nhau về mọi hướng
Nắng nhẹ buồn chắc không chào
Lưu bút này vẫn chưa viết
Mà nay chỉ đành ngậm ngùi một góc sân trường nói lời tạm biệt!

[Ver 2:]
Cấp 3 là quãng thời gian, thật khó quên
Là bài văn viết mãi không xong, chẳng thể đụng đến
Là đề lý khó, những phương trình hoá phải cân bằng
Sin Cos đồ thị lên xuống thì chưa bao giờ nó được bằng phẳng cả.
Ngày cuối năm học, ai nấy đều ôm nhau khóc
Chỉ riêng mình tôi đứng lặng mỉm cười không sao vẫn còn đại học
Sau này mới biết tôi sai rồi, xin lỗi ngày đó tôi không khóc
Xin lỗi vì đã không biết hôm đó là lần cuối cùng lớp mình chung trường học.
Chúng ta ở những năm tháng sau này chẳng thể nào giống như xưa
Vì vẫn đó vẫn là chúng ta nhưng chẳng thể chung đường được nữa
Ngoảnh đầu nhìn lại, mọi thứ vẫn chẳng đổi thay
Vẫn cùng một nơi nhưng sai thời điểm không thể tới lớp hằng ngày
Đóng băng với những tiếng ve sầu, tháng 6 nghe sao rã rời
Nắng hạ đầu mùa chiếu sáng mái hiên lá vàng vẫn còn khắp sân chơi
Thời gian cũng đã hết rồi, tạm biệt nhé bạn tôi ơi
1/3 đời người chỉ mới khép lại phái trước còn cả một cuộc đời.

[Hook:]
Vẫn là tiếng trống, đó
Vẫn là sân trường
Những cánh phượng đỏ rơi xuống chậm rãi chia cắt nhau về mọi hướng
Vẫn hàng cây xanh ngày nào
Chiếc áo trắng rồi sẽ ra sao
Không còn mỗi tối phải thức đến khuya hỏi bạn ngày mai kiểm tra bài nào
Vẫn là tiếng trống, đó
Vẫn là sân trường
Những cánh phượng đỏ rơi xuống chậm rãi chia cắt nhau về mọi hướng
Nắng nhẹ buồn chắc không chào
Lưu bứt này vẫn chưa viết
Mà nay chỉ đành ngậm ngùi một góc sân trường nói lời tạm biệt!
Xem toàn bộ