0:00
/0:00
320 kbps
Bài hát Tự Hào Quảng Ngãi - Kenny Duy Tân
105,610Lời bài hát: Tự Hào Quảng Ngãi
Ca sĩ: Kenny Duy Tân
Ai đi xa có nhớ, hương quế Trà Bồng thơm nồng trên da
Và thương người dân Quảng Ngãi, giọng nói ngọt ngào như kẹo Mạch Nha
Ăn một tô cơm nóng, cá bống Sông Trà mẹ kho tiêu
Và ba thường đem bánh nổ, cho khách đến nhà ly trà thêm ngon
Dù xa xứ nhưng cho con được trở về
Thời thơ ấu khi con ôm vào lòng mẹ
Dòng máu trong tim con từng ngày, là dòng huyết thanh Thiên Ấn Trà Giang
Là người Quảng Ngãi nên con luôn sẽ tự hào
Vượt mọi gian khó, dẫu vấp ngã phải ngẩng đầu
Vững bước hiên ngang trên đường đời, để trở về cố hương với hai chữ thành công
Ơi Quảng Ngãi ơi!
Gạo Quảng Ngãi nuôi ta khôn lớn, người Quảng Ngãi dạy ta biết yêu thương
Thời gian quay như chong chóng, đôi chân này phiêu bạc bao nẻo đường
Bắc, Trung, Nam ta vẫn luôn tự hào: Thể xác tâm hồn là người con Quảng Ngãi
Luôn vươn lên dù bất cứ giá nào, sóng đời vùi dập cũng không thể ngăn lại
Lời ba dạy khi con bước ra ngoài đường, con phải là người đàn ông có chí hướng
Ném mình vào một bầy sói và trở thành con đầu đàn mới nhận ra sức mạnh con thật phi thường
Lời mẹ dạy con ghi lòng tạc dạ, vẻ được bề ngoài khó thấy được trong xương
Nhưng đàn ông phải là 1 chỗ dựa, quan tâm chăm sóc cô gái mà con thương
Đó là truyền thống con người ở nơi tôi sinh ra
Có thể với bạn rất bình thường nhưng mà với tôi là tinh hoa
Dù là thiên tai quanh năm tàn phá có người phải ngủ trên chiếu rách
Nhưng nếu có cơ hội được về quê tôi bạn sẽ thấy rõ lòng hiếu khách
Về đây chơi, như trước đây tôi đã mời
Cảnh đẹp, đặc sản mà thử chỉ một lần thôi nhớ cả đời
Khi tôi cầm cây viết trên tay và cảm xúc chảy thành dòng là lúc
Dòng máu lan tràn khắp cơ thể là dòng huyết mạch của sông Trà Khúc
Về Lý Sơn yên bình, mùi tỏi vấn vương trong lòng
Có giọt mồ hôi thấm đượm tình quê Sa Huỳnh muối trắng
Kìa bến Tam Thương giờ, còn có ai đang chờ
Mái chèo ngã nghiêng, mắt nhìn xa xăm, cố nhân đâu rồi?
Ai đi xa có nhớ, hương quế Trà Bồng thơm nồng trên da
Và thương người dân Quảng Ngãi, giọng nói ngọt ngào như kẹo Mạch Nha
Ăn một tô cơm nóng, cá bống Sông Trà mẹ kho tiêu
Và ba thường đem bánh nổ, cho khách đến nhà ly trà thêm ngon
Dù xa xứ nhưng cho con được trở về
Thời thơ ấu khi con ôm vào lòng mẹ
Dòng máu trong tim con từng ngày, là dòng huyết thanh Thiên Ấn Trà Giang
Là người Quảng Ngãi nên con luôn sẽ tự hào
Vượt mọi gian khó, dẫu vấp ngã phải ngẩng đầu
Vững bước hiên ngang trên đường đời, để trở về cố hương với hai chữ thành công
Ơi Quảng Ngãi ơi!
Và thương người dân Quảng Ngãi, giọng nói ngọt ngào như kẹo Mạch Nha
Ăn một tô cơm nóng, cá bống Sông Trà mẹ kho tiêu
Và ba thường đem bánh nổ, cho khách đến nhà ly trà thêm ngon
Dù xa xứ nhưng cho con được trở về
Thời thơ ấu khi con ôm vào lòng mẹ
Dòng máu trong tim con từng ngày, là dòng huyết thanh Thiên Ấn Trà Giang
Là người Quảng Ngãi nên con luôn sẽ tự hào
Vượt mọi gian khó, dẫu vấp ngã phải ngẩng đầu
Vững bước hiên ngang trên đường đời, để trở về cố hương với hai chữ thành công
Ơi Quảng Ngãi ơi!
Gạo Quảng Ngãi nuôi ta khôn lớn, người Quảng Ngãi dạy ta biết yêu thương
Thời gian quay như chong chóng, đôi chân này phiêu bạc bao nẻo đường
Bắc, Trung, Nam ta vẫn luôn tự hào: Thể xác tâm hồn là người con Quảng Ngãi
Luôn vươn lên dù bất cứ giá nào, sóng đời vùi dập cũng không thể ngăn lại
Lời ba dạy khi con bước ra ngoài đường, con phải là người đàn ông có chí hướng
Ném mình vào một bầy sói và trở thành con đầu đàn mới nhận ra sức mạnh con thật phi thường
Lời mẹ dạy con ghi lòng tạc dạ, vẻ được bề ngoài khó thấy được trong xương
Nhưng đàn ông phải là 1 chỗ dựa, quan tâm chăm sóc cô gái mà con thương
Đó là truyền thống con người ở nơi tôi sinh ra
Có thể với bạn rất bình thường nhưng mà với tôi là tinh hoa
Dù là thiên tai quanh năm tàn phá có người phải ngủ trên chiếu rách
Nhưng nếu có cơ hội được về quê tôi bạn sẽ thấy rõ lòng hiếu khách
Về đây chơi, như trước đây tôi đã mời
Cảnh đẹp, đặc sản mà thử chỉ một lần thôi nhớ cả đời
Khi tôi cầm cây viết trên tay và cảm xúc chảy thành dòng là lúc
Dòng máu lan tràn khắp cơ thể là dòng huyết mạch của sông Trà Khúc
Về Lý Sơn yên bình, mùi tỏi vấn vương trong lòng
Có giọt mồ hôi thấm đượm tình quê Sa Huỳnh muối trắng
Kìa bến Tam Thương giờ, còn có ai đang chờ
Mái chèo ngã nghiêng, mắt nhìn xa xăm, cố nhân đâu rồi?
Ai đi xa có nhớ, hương quế Trà Bồng thơm nồng trên da
Và thương người dân Quảng Ngãi, giọng nói ngọt ngào như kẹo Mạch Nha
Ăn một tô cơm nóng, cá bống Sông Trà mẹ kho tiêu
Và ba thường đem bánh nổ, cho khách đến nhà ly trà thêm ngon
Dù xa xứ nhưng cho con được trở về
Thời thơ ấu khi con ôm vào lòng mẹ
Dòng máu trong tim con từng ngày, là dòng huyết thanh Thiên Ấn Trà Giang
Là người Quảng Ngãi nên con luôn sẽ tự hào
Vượt mọi gian khó, dẫu vấp ngã phải ngẩng đầu
Vững bước hiên ngang trên đường đời, để trở về cố hương với hai chữ thành công
Ơi Quảng Ngãi ơi!