0:00
/
0:00
320 kbps

Bài hát LK Cha Cha: Vùng Lá Me Bay - Lưu Ánh Loan, Lưu Chí Vỹ, Randy, Khưu Huy Vũ, Lê Sang, Đoàn Minh

164,703

Lời bài hát: LK Cha Cha: Vùng Lá Me Bay

Ca sĩ: Lưu Ánh Loan, Lưu Chí Vỹ, Randy, Khưu Huy Vũ, Lê Sang, Đoàn Minh


Bài hát: LK Cha Cha: Vùng Lá Me Bay - Lưu Ánh Loan, Lưu Chí Vỹ, Randy, Khưu Huy Vũ, Lê Sang, Đoàn Minh

Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên song.
Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa êm đềm
Thành ghế đá chiều công viên,
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi.

Người đi đi ngoài phố, chừng bỡ ngỡ bơ vơ
Người đi đi ngoài phố, mấy dấu chân lạc loài
Hình bóng cũ người xa xưa
Còn đâu, còn đâu? Tình duyên đã lỡ làng.

Thôi chia tay nhau từ đây, nghe nước mắt vây quanh.
Biết lỡ yêu đương, sẽ đau thương suốt cả một đời.
Nhưng mấy khi tình đầu, kết thành duyên mong ước
Mấy khi tình đầu, kết tròn mộng đâu em.

Xin từ giã đường phố trắng mưa mau
Làm chim bay mỏi cánh nước mắt đêm tạ từ
Thành phố cũ người yêu xưa
Còn đâu, còn đâu? Giờ đây xin giã từ.


Vùng Lá Me Bay
Tác giả: Anh Việt Thanh

Nhìn lá me bay, nhớ kỷ niệm hai chúng mình
Ngày đó *** nhau, vương chút tình trên tóc mây
Ðôi mắt thơ ngây, hoa nắng ươm đầy
Ðẹp tựa như lá me bay, nên tình anh trót vay

Ngày đó yêu nhau, chúng ta thường qua lối này
Từng lá me bay ,vương gót hài, hoa bướm say
Tơ nắng đơm bông, trên má em hồng
Ðẹp tựa như lá me rơi, khung trời xanh ước mơ

Ta xa nhau
Lúc hè về rơi xác phượng buồn
Nẻo đường, thành đô khói ngụt trời
Vùng luyến thương ơi

Mùa thu dâng cao
Biết rằng người yêu đang mong
Xin hiểu giùm
Lửa còn đốt cháy quê hương...

Giờ đã xa nhau, những kỷ niệm xin vẫy chào
Vùng lá me bay, năm tháng dài thương nhớ ai
Em cố quên đi, thương nhớ làm gì
Tình mình như lá me rơi, trên giòng xuôi biển khơi...


Đam Mê
Tác giả: Chưa Biết

Yêu mà chi, khi nước mắt không còn
Tâm hồn mình quá u hoài và buồn như đại dương
Đã từng đêm, nghe tàn trong tiềm thức lời ru ngọt của đoạn trường.

Nhưng mà sao, vẫn thấy nhớ nhung hoài
Mỗi lần hẹn gió sang hè ngủ lạnh trên bờ môi
Tìm vào khuya, ánh đèn mờ nhạt phai lần phố gầy một mình tôi.

Đam mê ơi, tha thứ hết cho người
Từ đây trong cuộc đời thì đường ai nấy đi
Và một ngày mai, trên đường thiên lý nếu gặp buồn thì em nhớ chăng
Những ngày có tôi.

Chôn vùi đi, bao phút giây thiên thần
Khóc làm chi thêm đau lòng vì còn đâu mà nhớ
Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại quá xa rồi.
Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại vì còn đâu!


Kiếp Đam Mê
Tác giả: Duy Quang

Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi
Cho tôi còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang đến
Xin giã từ ngày tháng rong chơi

Đôi tay này vẫn chờ mong
Con tim này dù lắm long đong
Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan
Không than van và không trách oán
Cho tôi trọn một kiếp đam mê

Ôi tôi ước mơ anh bỏ cuộc vui
Trở về căn phòng này đơn côi
Môi anh ru nỗi đau tuyệt vời
Khi màn đêm phủ lứa đôi
Là thời gian cũng như ngừng trôi
Thương yêu này người hãy nhận lấy
ôm tôi đi môi hôn tràn đầy
Trong tay người hồn sẽ mù say bao khốn khó vụt bay

Tôi không cần và nghi ngại khi
Ai chê bai thân tôi khờ dại
Tôi yêu người hồn chẳng tình trong
Tôi vẫn cứ đợi mong

Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi
Cho tôi còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang đến
Tôi xin người cứ gian dối
Nhưng xin người đừng lìa xa tôi....


Vì Lỡ Thương Nhau
Tác giả: Trần Kim Phú & Hoàng Mộng Ngân

Vì lỡ thương nhau nên đôi mình đành đau khổ.
Vì lỡ thương nhau nên duyên tình mình giông tố.
Ngày đó gặp nhau khi hai người còn tay trắng.
Chúng mình thường ước rằng trăm năm bạc đầu đôi lứa.

Giờ đã xa nhau duyên không tròn đành lỡ hẹn.
Lòng có vui đâu khi xa người mình yêu dấu.
Đừng trách gì nhau khi duyên tình mình dang dở.
Thương giùm người em nhỏ ngày theo chồng lên xe hoa.

Thôi em xin em đừng có buồn
Xin em đừng có buồn tình nào không cay đắng.
Tơ duyên se hoài mà không tròn
Con đường tình đâu còn một lòng son tim héo mòn.

Thôi em xin em đừng dối lòng
Xin em đừng dối lòng ngày vui sao em khóc?
Em lên xe hoa đưa lối về
Khóc cho duyên lỗi thề
Em về đi thôi biệt ly.

Mình quá thương nhau duyên không trọn càng đau khổ.
Mình nhớ thương nhau duyên không trọn lòng giông tố.
Tình lúc vừa *** như cánh đồng đầy hoa nở.
Đố người nào bước khỏi mà không lệ hoen đôi mi.


Sầu Lẻ Bóng
Tác giả: Anh Bằng

Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm
Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ
Mơ vui là lúc ngàn đắng cay... xé tâm hồn
Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu
Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng
Đau thương từ lúc vừa bước chân
Vào đường yêu

Đêm ấy mưa rơi nhiều
Giọt mưa tan tác mưa mùa ngâu
Tiễn chân người đi
Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly
Nghe tim mình giá buốt
Hồi còi xé nát không gian
Xót thương vô vàn
Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn êm
Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi
Mà người còn vắng bóng mãi
Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay... đã phai rồi
Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên
Đời việc gì đến sẽ đến
Những ai bạc bẽo mình vẫn không... đành lòng quên


Ai Cho Tôi Tình Yêu
Tác giả: Trúc Phương

Ai cho tôi tình yêu
của ngày thơ ngày mộng.
Tôi xin dâng vòng tay mở rộng
và đón người đi vào tim tôi
bằng môi trên bờ môi.

Nhưng biết chỉ là mơ nên lòng nức nở.
Thương còn đi, yêu thì chưa đến,
tên gọi tên tình chưa đỗ bến nẻo mô mà tìm?

Nằm nghe cô đơn thoáng bước trong buồn.
Giá buốt về tìm sao rơi gối đêm.
Nhà vắng mang nhiều cay đắng xua hồn đi hoang.

Ai cho tôi tình yêu để làm duyên nụ cười.
Tôi xin dâng tình tôi trọn đời.
Người hỡi người, xin đừng e ấp
làm tim nghẹn ngào.


Đừng Nói Xa Nhau
Tác giả: Châu Kỳ

Đừng nói xa nhau, cho tâm hồn đau khổ.
Đừng nói xa nhau cho mắt lệ hoen mờ.
Lời thiết tha qua tâm tư tròn mộng tròn mợ
Vết tình khắc lên môi đưa mấy tuổi yêu vẫn chờ...

Mình đã đi chung trên con đường dang dở.
Mình đã gieo neo, nghe chớp bể mưa nguồn.
Màu áo xưa em đan cho người nặng hành trang.
Có bạc trắng với phong sương vẫn còn đậm tình thương...

Đời hay nói rằng: "Yêu là chết ở trong lòng một ít..."
Vì mấy khi yêu... mà chắc được, được người yêu
Cho, cho rất nhiều nhưng nhận chẳng có bao nhiêu,
Người ta phụ hoặc thờ ơ, chẳng biết...

Chỉ có đôi ta không bao giờ ly biệt,
Chỉ có đôi ta tha thiết mộng ban đầụ
Đừng khóc cho tương lai mai thuyền ngược về đâu
Với một tiếng tin yêu nhau... mối tình đẹp ngàn sau...


Trộm Nhìn Nhau
Tác giả: Trầm Tử Thiêng

Đôi khi trộm nhìn em
Xem dung nhan đó bây giờ ra sao
Em có còn đôi má đào như ngày nào
Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu
Thương thâu đêm giấc mộng xanh xao
Anh có bề nào ai đón đưa em
Cuộc đời là vách chắn là rào thưa
Thương em tiếng hát sang mùa
Một mai mưa ướt áo em áo mỏng đường mòn
Dáng nhỏ thân ***

Đôi khi em trộm nhìn anh xem đôi tay rắn phong trần năm xưa
Anh có còn mê sông hồ qua từng ngày
Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu
Đêm thâu đêm giấc ngủ xanh xao
Anh có bề nào ai đón ai đưa
Cuộc đời là vách núi là tường mây
Quê hương nắng cháy đêm ngày
Mà anh chim vút cánh bay thăm thẳm đường dài
Không về thăm em

Đôi khi trộm nhìn me
Soi gương trang điểm cho đời thêm tươi
Thương tiếc thời tô phấn hồng sang nhà người
Rồi mùa xuân cũng qua
Mang theo tuổi dại ngọc ngà
Đêm qua đêm tính trọn tương lai
Mơ thấy một ngày con níu chân cha
Cuộc đời là bể cả, là dòng sông,
Như con nước lớn nước ròng
Mà ta như chiếc là khô
Nước chảy về nguồn, lá đành trôi theo...


Nếu Anh Đừng Hẹn
Tác giả: Dạ Cầm & Lê Dinh

Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi
Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi
Đếm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình
Mà đành quên sao, anh giờ đành quên sao?
Tình mình hôm nao đâu ngỡ rằng chiêm bao
Nhớ thương ôi là bao?

Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời
Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay em buồn khẽ nói
"Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe em
Chiều kia sẽ vơi vạn màu hoa sẽ phai.
Tình ta sẽ không bạc màu như nắng hoa
Và đẹp như ước mơ.

Tiếc thay rằng thời gian không ngủ trên môi
Lỡ xa rồi tình chung sẽ trắng như vôi.
Đã thương nhau rồi thì quên sao đành
Một người đêm thâu mong một người nơi nao
Còn gì cho nhau hay chỉ là thương đau
khắc ghi vào lòng nhau.


Đêm Tâm Sự
Tác giả: Trúc Phương

Mình gặp nhau như lúc
mới *** ban đầu cớ sao anh ngập ngùng
Nhà tôi đơn côi mời anh ở lại
Kể chuyện tha hương chưa lần phai nhớ thương.

Mang tâm sự từ thuở
Thiếu đôi tay mềm biết nơi nao mà tìm?
Nhiều khi ưu tư tựa song cửa nhỏ
Nhìn ngoài mưa tuôn nghe sao lạnh vào hồn.

Mấy năm cách biệt chỉ vui đêm này
Trút vơi tâm tình của hai chúng mình
Một lần trong đời anh nói thương tôi
Tiếng ngọt trên đầu môi.

Này bạn đêm nay hỡi nếu mai đi rồi
nhớ mang theo nụ cười
Còn tôi đêm mơ còn tôi đợi chờ
Thì dù xa xôi tôi vẫn là của người.

Thời gian trôi nhanh quá
Nói chưa hết lời nắng mai lên cửa ngoài
Tàn đêm tâm tư, tàn đêm hẹn hò
Và tàn một đêm cho tình yêu chúng ta

Tôi không buồn vì rằng biết nhau khi đời
gió mưa đã nhiều rồi?
Tình yêu riêng tôi, tình yêu của người
Nhường tình quê hương hai mươi tuổi cười buồn

Những đêm sương đổ
Đạn bay khói phủ
Những khi xua giặc bỏ quên giấc ngủ
Dù nhiều gian khổ câu nói thương ai
vẫn ngọt trên đầu môi.

Này người đi xa hỡi
Trót thương nhau rồi, chỉ xin anh một điều
Tìm trong tương lai bàn tay diệt thù
Tìm về đêm xưa trong giấc ngủ đợi chờ


Tôi Vẫn Cô Đơn
Tác giả: Anh Bằng

Tôi vẫn cô đơn, em dù đẹp như mộng mơ
Tôi vẫn cô đơn chưa hề nói yêu bao giờ
Tôi vẫn cô đơn không người thương không người nhớ
Chiều một mình đi phố hồn không nắng không mưa

Tôi muốn *** em nhưng ngại đời ưa giàu sang
Tôi muốn yêu em nhưng tình nghĩa thua bạc vàng
Tôi biết em đang âm thầm ước mơ nhiều lắm
Mà mình thì tay ngắn làm sao với được em

Những khi hoàng hôn lẻ bóng
Những đêm nằm nghe gió lộng,
Ngoài trời hiu hắt mưa rơi
Lòng tự hỏi lòng cuộc đời đơn côi có buồn không

Tôi vẫn cô đơn không hận sầu không hờn dỗi
Tôi vẫn cô đơn *** chuyện đắng cay nhiều rồi
Xin hãy cho tôi ghen hạnh phúc em lần cuối
Dù tình là mây khói là cay đắng người ơi


Một Mình Thôi
Tác giả: Anh Việt Thu

Trang thư xanh em lén trao anh,
viết bằng mực tím tím bông hoa cà.
Mà ngày xưa em thường hằng mơ ước.
Ngày hợp hôn anh kết hoa để tặng em.

Đêm năm xưa có gió heo maỵ
Gió đùa trên tóc ngủ say bên lưng đèo
Trả lại em con đường tình năm cũ.
Đường tình ơi ta với ta một mình thôi .

Nếu năm xưa, năm xưa anh lỗi hẹn, và mình đừng *** nhau
Những ân tình ngày đó có bao nhiêu
Thì dang dở dở dang có đâu nhiều
Kỷ niệm ơi, kỷ niêm buồn biết mấỵ
Thà quên đi như chúng ta chưa hề ***.


Ai Lên Xứ Hoa Đào
Tác giả: Hoàng Nguyên

Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi.
Nghe hơi giá len vào hồn người chiều Xuân mây êm trôi.
Thông reo bên suối vắng, lời dìu dặt như tiếng tơ.
Xuân đi trong mắt biếc lòng dạt dào nên ý thơ.
Nghe tâm tư mơ ước Mộng Đào Nguyên đẹp như chuyện ngày xưa.

Ai lên xứ hoa đào đừng quên bước lần theo đường hoa.
Hoa bay đến bên người ngại ngần rồi hoa theo chân ai.
Đường trần nhìn hoa bướm rồi lòng trần mơ bướm hoa.
Lâng lâng trong sương khói rồi bàng hoàng theo khói sương.
Lạc dần vào quên lãng rồi đường hoa lặng bước trong lãng quên.

Ôi! Màu hoa đào, màu hoa đào chiều Xuân nào.
Ôi! Màu hoa đào như môi hồng người mình yêu.
Ôi! Màu hoa đào đã bao lần vì màu hoa
mà lữ khách lắng hồn thơ dừng chân lãng du.

Ai lên xứ hoa đào đừng quên mang về một cành hoa.
Cho tôi bớt mơ mòng chiều chiều nhìn mây trôi xa xa.
Người về từ hôm nao mà lòng còn thương vẫn thương.
Bao nhiêu năm tháng cũ mà hồn nào thôi vấn vương.
Giờ này nhìn sương khói mà thầm mơ màu hoa trên má ai.


Hoa Tím Người Xưa
Tác giả: Thanh Sơn

Rồi chiều nay lá khô rơi đầy có người nhìn buồn lây
Gom nhớ thương sưởi tình cô liêu ấm thêm lòng ít nhiều
Tâm tư bâng khuâng ngày đôi ta đến đây
Cũng vườn xưa chốn này
Nhặt hoa tím rụng cài lên áo,
Có ai đâu ngờ hoa tím cả người thương.

[ĐK:]
Hương xưa ơi! Tìm đâu thấy kỷ niệm
Bởi một màu hoa tím?
Còn lại đây những khung trời chơ vơ
Tháng năm lòng ngóng chờ
Rồi từ đó những đêm buồn mang tới
Thương nhớ khôn nguôi người xưa xa cách rồi,
Ân tình suốt đời, giấu trong lòng riêng nức nở mà thôi

Nhìn màu hoa ngỡ như em cười lúc mình vừa gặp nhau.
Xuân vẫn qua, đếm thời gian trôi biết ai về chốn nào.
Đâu đây dư hương gởi tâm tư luyến thương
Ngước nhìn hoa tím rụng tình sao hững hờ
Người xưa hỡi! thấu cho nỗi lòng hoa tím còn người đâu?



Chuyện Tình Không Dĩ Vãng
Tác giả: Tâm Anh

Vàng cây lá bay đôi tay ngây buồn mang suy tư về.
Đầy đôi mắt nhung kiêu sa môi mềm tìm đến cơn mê.
Niềm tin đã lạnh theo tháng năm giá băng
Em có nghe ngoài phố đang kết hoa
Bao nhiêu sắc hoa là bấy nhiêu tâm tình mang ý thơ mong chờ.

[ĐK:]
Nếu thương mến nhau mà sao lời thương yêu đó bờ môi nào đắn đo?
Năm tháng xa vời đời có vui với ai?
Tà áo xanh hoen màu thương mối ân tình xưa.
Yêu thì yêu nhiều nhưng chưa biết yêu được chi và ước mơ những gì?
Hàng mi khép hờ giăng mây tím nhớ ai?
Nhớ ai trong đêm dài buông tóc rối quên cài.

Đèn soi bóng đêm sương rơi chân mềm, sao rơi bên thềm.
Hàng cây giá băng xoay cơn mê đầy tìm đến bên em
Vòng tay ngỡ ngàng nghe đắng môi trắng đêm
Em hỡi em lời hứa xưa đã phai
Em ơi có hay thành phố không đêm ngày ai khóc ai sau này?



Xa Người Mình Yêu
Tác giả: Song Phượng

Chiều nay vắng em lòng anh thấy buồn
nhớ gì cho bằng anh nhớ người yêu,
người yêu tôi vẫn mong chờ
trọn đời trọn kiếp yêu nhau
xin em hãy nhớ đừng quên...

Đường đông phố vui lòng sao vẫn buồn
đếm thời gian bằng khói thuốc vàng tay
tìm đâu môi mắt một người
ngày nào mình bước chung đôi
giờ này mình anh bước lẻ loi...

Em ơi... nhiều đêm anh nhớ về em
làm sao anh ngủ được yên
ước chi mình không ngăn cách
em ơi... anh nghèo hai bàn tay trắng
anh biết đời còn nhiều cay đắng
anh làm sao đẹp lòng em yêu.

Mình không thấy nhau lòng như héo gầy
nếu mà sao này không cưới được em
thì anh xin hứa câu này
dù rằng mình cách xa nhau
mà lòng mình không thiếu tình yêu...


Người Yêu Cô Đơn
Tác giả: Đài Phương Trang

Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi

Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi *** cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi *** rồi những chuyện
dang dở từ khi mới yêu !

Tôi ***, tôi đã *** rồi em
Dang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàng
Tôi ***, tôi đã *** rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay

Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn
vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi, duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân

Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời
hay giận đời luôn đổi thay !!!



Sao Em Nỡ Vô Tình
Tác giả: Nguyễn Hữu Sáng

Đã biết em vô tình mà lòng anh vẫn yêu
Đã biết em hững hờ mà anh vẫn nhớ thương
Đã biết khi yêu ai lòng này mang đắng cay
Đã trót mang trong tim một hình bóng dáng ai.

Phố vắng đêm khuya tàn, lạnh lùng lê bước hoang
Sóng gió qua bao lần còn hoài mong cố nhân
Những lúc em bên anh mà hồn em vắng xa
Những phút giây xa nhau lòng cành thêm khổ đau.

Sao mùa xuân không đến khi đông tàn
Sao hồn ta như chiếc lá thu vàng
Kiếp cô đơn chập chờn buông
Trong bóng đêm dài chỉ một mình ta với ta.

Ôi còn đâu giây phút yêu ban đầu
Cung đàn xưa vương vấn mối tơ sầu
Nhớ chăng em lời thề xưa
Ai nỡ vô tình đành lià xa bến mơ.

Đã biết em vô tình mà lòng anh vẫn yêu
Đã biết em hững hờ mà anh vẫn nhớ thương
Giá buốt trong tâm tư tìm lại dấu vết xưa
Bóng dáng xưa nay đâu còn chăng trong giấc mơ.


Người Phu Kéo Mo Cau
Tác giả: Trương Gia Thủy

Trò chơi thuở bé, anh ưa kéo mo cau
Chở em khắp ngõ vườn
Cô bé mỹ miều, cười run run bờ vai
Tay ôm chắc vành mo...

Chiếc tàu mo nhỏ bé
Anh giả người phu xe, hỏi "Đi đâu bé à ?"
Em trả lời "- Nhà em ở cuối thôn"
Mo cau anh lại kéo, làm vui cô bé nghèo.

Trò chơi ngày ấy, theo năm tháng buông xuôi
Giờ em quên mất rồi...
Mưa đổ liên hồi, kỷ niệm xưa mồ côi
Anh lưu luyến đầy vơi...

Chiếc tàu mo mòn mỏi, nay chẳng còn ra chơi
Giờ đây em lấy chồng,
May áo hồng, bỏ cuộc chơi ngóng trông
Mo cau anh một bóng, ngồi nghe sao thắt lòng !

ĐK:
Em ơi, em ơi ! Chuyện xưa chuyện cũ, theo gió chiều mênh mông
Khi em sang sông, làm sao mà biết.. trời tan vì đêm mưa...
Em ơi, em ơi ! Chuyện xưa chuyện cũ, đâu có ngờ chia ly...
Khi em vu quy, làm sao em chợt nghĩ.. chuyện mo cau đáng gì !...

Hỏi ai còn nhớ.. tên phu kéo mo cau
Chở rong cô khách nghèo
Nay đã hết rồi, tuổi thơ tìm đâu
Nghe tan tác bể dâu...

Kỷ niệm xưa hờn dỗi, anh lối mòn chở mo,
thì em xây tiếng cười... vui với người,
Bỏ mặc phu lẻ loi, ôm mo cau cằn cỗi
Tình bay xa cuối trời.....


Bài Ca Kỷ Niệm
Tác giả: Bằng Giang & Tú Nhi

Còn gì giờ đây em sao nhớ thương đầy vơi.
Mộng tình còn trong tim hay chết theo ngày tháng.
Còn nhớ mãi hôm nào, lời trao nhau ban đầu.
Ai nỡ quên tình nhau.

Đời còn gì vui hơn trong phút giây được yêu.
Đời còn gì đau thương khi lắng nghe tình vỡ.
Vì đã trót yêu rồi, thì xin ghi đôi lời.
Dù xa cách phương trời.

Ôi, bao năm đã cách biệt
Anh, ra đi vì đất Việt
Thì dù xa xôi em nhớ rằng đừng tủi sầu.
Làng thôn êm ấm lúc anh về đẹp tình nhau.

Vài lời gửi cho anh em chép nên bài ca.
Kỷ niệm một đêm mưa, đêm cuối ba ngày phép.
Ngồi thức suốt canh dài, thầm ghi câu sum vầy.
Lòng thương nhớ vơi đầy.

Đời còn gì vui hơn trong phút giây được yêu.
Đời còn gì đau thương khi lắng nghe tình vỡ.
Vì đã trót yêu rồi, thì xin ghi đôi lời.
Dù xa cách phương trời.

Ôi, duyên ta đã lỡ rồi.
Thôi, tâm tư cạn hết lời.
Mộng lòng ta mang thêm nỗi niềm sầu suốt đời.
Đường khuya tôi đếm bước âm thầm một mình tôi

Giờ còn bài ca yêu anh viết trao ngày xưa.
Bỏ lại mình em mang thương nhớ theo ngày tháng.
Người anh yêu đâu rồi? Người yêu em đâu rồi?
Tình ta đã chết rồi.

Người anh yêu đâu rồi? Người em yêu đâu rồi?
Tình ta đã chết rồi.....



Gió Về Miền Xuôi
Tác giả: Anh Việt Thu

Gió về miền xuôi
Anh đưa em cuối nẻo cuối đường
Gió đầu non gió lọt đầu ghềnh (gió lộng đầu gành)
Đường em đi đường nở hoa khắp luống cày
Trên đường em đi đường nở hoa khắp chiến trường

Gió... gió về là về miền xuôi
Anh đưa em nước lớn nước ròng
Để em qua sông qua suối thăm chồng
Gió về miền xuôi qua bốn vịnh năm vòi
Đò vẫn đưa đưa ngược xuôi

Em ơi em ơi !
Đường về quê ta mấy bước, đường về quê xa mấy ngõ
Mà sao người nỡ bỏ quên đường
Trên đường em đi đường nở hoa khắp luống cày
Trên đường em đi đường nở hoa khắp chiến trường



Cho Tôi Được Một Lần
Tác giả: Bảo Thu

Cho tôi được một lần nhìn hoa giăng đầu ngõ
Một lần cài hoa đỏ lên tim
Một lần dìu em sang nhà mới
Tình yêu trong tầm với
Ngọt tiếng nói thơm hơi

Cho tôi được một lần nhìn trăng soi trọn tối
Một lần nhìn mây ngủ quên trôi
Một lần trót thương yêu ngàn lối
Niềm tin xa về tới
Ngời sáng trên lưng đồi

Xin cho tôi được một lần
Nhìn đàn chim trắng bay
Dập dìu qua đó đây
Ngày đó được nghe súng im hơi
Ðời thôi oán thôi hờn
Mến thương cùng kiếp người

Cho tôi được một lần
Nhìn quê hương đợi sáng
Một lần nhân nghĩa sống lên ngôi
Người người cùng chung vui một lối
Ðời thôi không lừa dối
vì đã yêu thương rồi



Hát Nữa Đi Em
Tác giả: Thanh Sơn & Phố Thu

Hát nữa đi em, lỡ ngày kia sông cạn đá mòn
Hát nữa đi em, cuộc tình ta chưa hết đoạn đường
Hát nữa đi em, khơi bếp hồng đốt lửa đêm đen
Chuyện ngày xưa nhắc chi thêm buồn
Đời ai không có những tâm sự buồn

ĐK:
Chuyện ngày xưa nắng chưa ngã bóng dừa bên đường mòn hai đứa
Anh đánh đàn em thì làm ca sĩ, nghe cũng buồn lâm li
Ngày đó đã xa rồi , thương tiếc sầu lên môi
Thoáng qua trong đời tình xưa tìm tới
Ai ngờ, bây giờ, sống lại giấc mơ

Hát nữa đi em, lấy vầng trăng tô đẹp má hồng
Hát nữa đi em, dù buồn vui cay đắng mặn nồng
Hát nữa đi em, mỗi bước dài nối lấy tương lai
Rồi ngày mai có nhau trong đời
Đường đi hoa nở sánh vai tuyệt vời



Đôi Ngả Chia Ly
Tác giả: Khánh Băng

Em ơi! Nép vào lòng anh,
má kề bên nhau ta nhắc chuyện ngày qua
cho mối duyên thêm mặn mà.
Hớ ờ hơ ớ hơ ờ.

Em ơi! Nếu mà sau này giấc mộng không thành
thì đành đôi ngả chia ly chớ đừng ưu sầu làm chi?
Hớ ờ hớ ờ hờ ơ.

Em ơi! Em hỡi! Duyên tình dù có thương đau.
Nhưng lòng ta mãi yêu nhau, cho thời gian không úa màu.

Em ơi! Em hỡi! Xuân về nào có đâu xa.
Nếu mà mỏi gối bôn ba, anh về nối lại tình ta.

Em ơi! Nếu còn yêu nhau
nhé đừng gặp nhau cho luyến lưu khi biệt ly
thêm vấn vương làm gì!
Hớ ờ hơ ớ hơ ờ.

Em ơi! Có ngờ đâu rằng
khúc nhạc chưa tàn, mà vội xa cách em ơi!
Đôi ngả biết tìm về đâu?
Hớ ờ hớ ờ hờ ơ.

Đôi ngả biết tìm về đâu?



Giọt Lệ Đài Trang
Tác giả: Châu Kỳ

Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng
Ngày xưa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó
Ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian.

Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xưa đó
Cũng đèo bồng mơ người đẹp lầu quan.

Rồi một hôm tôi gặp nàng
Ðem tiếng hát cung đàn
Với niềm yêu lai láng
Nhưng than ôi quá bẽ bàng
Bao tiếng hát cung đàn
Người chẳng màng còn chê chán.

Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mượn tiếng hát cung đàn
Quên niềm đau dĩ vãng
Hay đâu giông tố lan tràn
Lên gác tía huy hoàng
Xiêu đổ theo nước mắt nàng.

Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng
Còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em hỡi em ngày xưa đó
Ðến bây giờ phiêu dạt giữa trần gian.

Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn
Ðời tôi vẫn nghệ sĩ thêng thang
Em, em nhớ xưa rồi em khóc
Tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.



Cô Bạn Học
Tác giả: Trần Thiện Thanh

Em bảo anh nếu em là nữ hoàng
Anh xin gì thì em sẽ ban cho
Nhưng nói trước không nhường ngôi đâu nhé
Vì vua thường hay chọn lắm cung phi

Và một hôm em ghé đến thăm anh
Sợ mẹ cha hay chuyện của đôi mình
Anh nói dối thưa đây cô bạn học
Đã lâu rồi con mới được gặp nhau

Cứ mỗi tháng em lại đến thăm anh
Sau mỗi tuần em đến thăm anh một lần
Rồi *** dần hằng đêm em anh đến
Nên láng giềng thấy thế bảo nàng dâu

Kỷ niệm đó và còn bao nhiêu nữa
Em của anh giờ là vợ người ta
Để anh mãi đau thương vì ước nguyện
Tháng năm dài chưa xóa được tình em.


Nếu Được Làm Người Tình
Tác giả: Phương Kim

Nếu được làm người tình lạc vào mắt nai tơ cho hồn thêm dại khờ
Nếu được làm người tình đùa tóc trong chiều vắng làm gió thoáng môi hôn
Ngàn vì sao trên trời nhìn người yêu tôi cười thẹn thùng thắm trên môi
Xin gió xa thôi đừng đùa làn da tuyết trắng, làm đôi má thêm hồng.

[ĐK:]
Tình yêu như xuân vừa mới bước đi vào đời
Một hôm đánh thức hồn thơ đón chân hồng *** xưa đã từ kiếp nào
Người yêu đi vào giấc mộng làm đêm đầm ấm
Đã qua từng mùa lá bay, đã nghe tim dạt dào hồn đã ngất ngay.

Nếu còn là người tình thì tìm đến bên nhau cho ngày tháng ngọt ngào
Nếu còn là người tình thì thôi thay màu áo, thôi sóng mắt xôn xao
Vì thời gian không đợi còn lời yêu giữ lại để còn biết mê say
Xin đến vì cuộc đời còn tình yêu muôn thuở gọi nhau mãi người tình...



Đường Tình Đôi Ngã
Tác giả: Lê Văn Thiện

Thôi em hãy đi về. Vĩnh biệt kể từ đây!
Còn luyến lưu làm chi, còn vấn vương làm gì?
Ai thật lòng yêu ai đến bây giờ mình đã biết
Chuyện tình đôi ta em hãy xem là huyền thoại

Anh đừng giận em
Kìa dĩ vãng mùa thương vẫn đẹp như giấc mơ
Trên trời bao ánh sao, tình ta bấy nhiêu kỷ niệm

Nào ngờ hôm nay
Định mệnh chia rẽ đôi ta
Em biết làm sao hơn...

ÐK:
Mùi tóc, làn môi, và thư tình
Anh xin gửi lại em.
Và tất cả cuộc vui anh cũng xin trả lại em

Dù mai em theo chồng
Ngàn đời em vẫn nhớ mãi mối tình đầu tiên

**
Thôi em hãy đi về. Khóc chỉ làm buồn thêm!
Trời đã khuya từ lâu, càng vắng đêm tạ từ
Mai này thuyền hoa vui đón em về cùng bến khác
Ðường đời đôi ta hai hướng đi buồn thật buồn

Anh hiểu *** em nào ước muốn giàu sang!
Bởi tình duyên trái ngang
Em vì chữ hiếu nên đành câm nín cho đẹp lòng

Chuyện tình đôi ta
Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay
Thôi vĩnh biệt thiên thu ...!

(trở lại ÐK, hát tiếp đoạn **)

Chuyện tình đôi ta
Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay
Thôi vĩnh biệt thiên thu

Chuyện tình đôi ta
Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay
Thôi vĩnh biệt thiên thu ...!



Hai Kỷ Niệm Một Chuyến Đi
Tác giả: Tuấn Khanh & Hoài Linh

Tôi đưa người đi bước chân hoa mộng vào đời.
Một chiều nhẹ mưa mây thành u buồn giăng lối.
Pháo vương trên đường dài,
mắt em xanh màu trời hết rồi ngày mai ơi!

Khi yêu nghe mộng đẹp trong vòng tay.
Có mấy ai ngờ chiều nay là đây?
Cánh buồm theo lái, những kỷ niệm buông trôi
Nói chi lần cuối.

Hôm nay bạn đi gót chân theo nhịp dạ hành.
Tuổi đời vừa xinh như nụ hoa nở thêm cánh.
Đã phân ly một lần, tiễn anh thêm một lần
áo đẹp màu chinh nhân.

Tôi anh đôi bạn đường ta dìu nhau
Anh đi tôi ở mình vui được sao?
Tiễn người yêu trước đến giờ bạn đi sau
gãy thêm nhịp cầu.

Không gian tuy bao la mà đầy trời mây.
Tâm tư khi duyên không tròn tìm nào thấy!
Lối đi hôm nay hứa hẹn tràn đầy
Thế mà đời mình chỉ như bóng mây
Lầu không trăng soi tình xưa khôn nguôi
Và trong tương lai là cơn gió trôi.

Đôi khi chợt nghe tiếng tâm tư vọng nẽo về
Ngược dòng thời gian đưa hồn đi tìm quá khứ
Lúc môi không còn mềm, giấc mơ không nẽo tìm
Bóng ngã chiều hoang tím.

Nghe hơi sương lạnh chỉ e trời mưa.
Tay ôm kỷ niệm buồn ghi vào thơ.
Kiếp mình là bến tiễn đoàn tàu trong đêm,
bến hoang im lìm.


Phận Tơ Tằm
Tác giả: Hồ Tịnh Tâm

Người có thương thân tôi nghệ sĩ
Thì đừng có thương như thương hại đời
Và đừng có nghe khi thiên hạ thường *** pha tôi kiếp xướng ca
Người đến đây, đêm đêm phòng trà
Đèn màu kết hoa, thương yêu mặn mà
Tôi xin người, nhìn lên sân khấu
Hãy tin tôi hơn lời ca

Rượu nồng đó người đã say chưa
Ân tình này sao không gắn bó
Đời là những dòng nước vô tư
Ta là thuyền sóng đưa xa bờ
Người ngồi đó còn có nghe tôi
Tâm tình đầy vươn lên đắm đuối
Người đừng trách một kiếp cầm ca
Con tằm nào không muốn vương tơ

Người nói đi như tim người nghĩ
Làm nghề xướng ca tôi mang tội gì
Họa là có chăng tôi mang tội đời
Làm cho nhân thế say mê

Người nói đi cho tôi một lời
Rằng nghề xướng ca tôi không lạc loài
Tạ ơn người
Phận tằm tôi muôn kiếp vương tơ cho đời vui...
Xem toàn bộ

VIDEO LIÊN QUAN

BÀI HÁT LIÊN QUAN

Vùng Lá Me Bay

Hà Vân

15,056

Vùng Lá Me Bay

Như Quỳnh

33,354

Vùng Lá Me Bay

Dương Hồng Loan

83,471